Thứ Hai, 10/02/2025
  • Tiếng Việt
  • English
  • French

Bảo tàng Lịch sử Quốc gia

Vietnam National Museum of History

09/06/2015 16:20 1891
Điểm: 0/5 (0 đánh giá)
Chiến lược bảo tồn di sản tự nhiên của Úc là một cách tiếp cận mới và đưa ra định hướng quốc gia để giải quyết các vấn đề bảo tồn đa dạng sinh học trong một thế giới đang thay đổi trong thập kỷ tới. I. Giới thiệu Di sản tự nhiên đề cập đến sự tổng hợp các yếu tố trong đa dạng sinh học, bao gồm hệ thực vật,động vật và các dạng hệ sinh thái, cùng với sự liên kết các cấu trúc địa chất và các sự hình thành (đa dạng địa học).

Ảnh minh họa.

Di sản là sự "kế thừa" từ các thế hệ trước, đã duy trì đến hiện nay, và dành cho các thế hệ tương lai. Thuật ngữ di sản tự nhiên có nguồn từ kế thừa tự nhiên, có trước thuật ngữ đa dạng sinh học. Chiến lược này là một lời kêu gọi hành động. Đa dạng sinh học, hoặc sự đa dạng sinh học, là sự đa dạng của tất cả các dạng sống trên trái đất: đó là các loài cây khác nhau, động vật và vi sinh vật, các hệ gen của chúng, các hệ sinh thái nước ngọt, nước mặn và trên cạn mà chúng là một phần. Đa dạng sinh học rất cần thiết cho sự tồn tại của chúng ta và có giá trị thực theo đúng nghĩa của nó. Sự đa dạng sinh học góp phần tạo nên một môi trường lành mạnh, không khí và nước sạch nhằm cung cấp cho sự sống của con người. Chiến lược bảo tồn di sản tự nhiên của Úc là một cách tiếp cận mới để giải quyết vấn đề bảo tồn đa dạng sinh học trong một thế giới đang thay đổi nhanh chóng. Chiến lược này là một lời kêu gọi hành động. Nó đưa ra định hướng quốc gia về bảo tồn đa dạng sinh học trong thập kỷ tới và nó kêu gọi tất cả người dân Úc đóng góp. Chiến lược này phản ánh mục đích của tất cả các chính phủ Úc để đảm bảo đa dạng sinh học của chúng ta được lành mạnh, có khả năng thích ứng với biến đổi khí hậu và được đánh giá cao về những đóng góp thiết yếu đối với sự tồn tại của chúng ta. Tất cả các chính phủ đều nhận thức được tính cấp bách của nhiệm vụ này. Bất chấp những nỗ lực để kiểm soát các mối đe dọa, đưa vào chương trình bảo tồn và lồng ghép các vấn đề về đa dạng sinh học vào quy trình quản lý tài nguyên thiên nhiên khác, đa dạng sinh học tại Úc vẫn đang suy giảm. Kế hoạch cho một tầm nhìn dài hạn nhằm đảo ngược tình trạng suy giảm này phải bắt đầu bằng hành động ngay lập tức. Chiến lược lập ra các hoạt động mà phải triển khai ngay lập tức và những hoạt động đó là cần thiết để có hiệu quả với những thay đổi lâu dài với một triển vọng tối thiểu 10 năm. Tất cả những hành động nằm trong một danh sách sáu 'ưu tiên cho sự thay đổi ". Những ưu tiên là -xây dựng khả năng phục hồi hệ sinh thái- lấy đa dạng sinh học làm chủ đạo, tuyên truyền kiến thức cho mọi người, thu thập kết quả, liên hệ với các dân tộc bản địa tính toán sự thành công-phản ánh những thay đổi cần thiết mà chúng ta phải thực hiện khẩn trương để đạt được tầm nhìn của Chiến lược. Những mối đe dọa chính đối với đa dạng sinh học là: - Biến đổi khí hậu (hậu quả dưới nhiều hình thức như hạn hán kéo dài) - Các loài xâm lấn - Suy giảm, sự phân mảnh và suy thoái của môi trường sống - Sử dụng không bền vững các nguồn tài nguyên thiên nhiên - Thay đổi đối với môi trường nước và lưu lượng nước - Chế độ lửa phù hợp. Những mối đe dọa và thiệt hại gây ra cho môi trường cần phải được giải quyết đầu tiên bởi những ưu tiên cho sự thay đổi. Chiến lược này rõ ràng cho thấy tất cả người dân Úc-cộng đồng, chính phủ, các dân tộc bản địa và các doanh nghiệp, phải đóng một vai trò tích cực trong việc bảo vệ đa dạng sinh học. Mỗi ưu tiên cho sự thay đổi có liên quan đến mục tiêu, hành động và kết quả mà sẽ dẫn đường cho việc phát triển cách tiếp cận bảo tồn đa dạng sinh đối với quốc gia, tiểu bang, lãnh thổ và chính quyền địa phương, và cho các doanh nghiệp, các tổ chức phi chính phủ và các nhóm cộng đồng. Các kết quả được liệt kê là những thành tựu bề nổi được mong đợi của việc thưc hiện những hành động thành công Các tác động lâu dài của chiến lược bảo tồn đa dạng sinh học trên nước Úc cuối cùng sẽ xác định tính hiệu quả của nó. Việc thực hiện chiến lược sẽ bao gồm sự phát triển của một khung giám sát và đánh giá dài hạn cùng sự kết hợp của các hoạt động giám sát có liên quan từ chiến lược đến các hệ thống được thiết lập hiện có. Hội đồng Bộ trưởng Quản lý Tài nguyên Thiên nhiên sẽ giám sát việc thực hiện chiến lược trên cơ sở hàng năm và chính thức xem xét nó năm năm một lần. Thông tin về các xu hướng và tình trạng của đa dạng sinh học ở Úc sẽ được sử dụng để theo dõi hiệu suất của chiến lược và thông báo các đánh giá hàng năm và năm năm một lần. Chiến lược này sau đó có thể được điều chỉnh trên cơ sở các thông tin này.

Kể từ khi Chiến lược quốc gia ban đầu về bảo tồn đa dạng sinh học của Úc (DEST 1996) được thông qua, một số chiến lược quốc gia cụ thể đã được phát triển. Chúng bao gồm Khung quốc gia về quản lý và giám sát các thảm thực vật của Úc (NRMMC 1999), Chiến lược cỏ dại Úc (NRMMC 2007a) và Chiến lược động vật gây hại Úc (NRMMC 2007b). Tất cả sẽ được thực hiện trong khuôn khổ rộng lớn của chiến lược này. II. Phân tích Nước Úc có những môi trường thiên nhiên đặc biệt và đa dạng nhất thế giới với các loài động vật hoang dã độc đáo và cảnh quan ngoạn mục, gồm có rất nhiều các công viên quốc gia và các Khu Di Sản Thế Giới.Trong những khu vực này, du khách có thể nhìn cận cảnh các loài thực vật và động vật bản địa, khám phá rừng mưa nhiệt đới lâu đời ngay bên rìa các thành phố hiện đại. Du khách có thể leo lên các ngọn núi phủ tuyết trắng và bơi trong một số môi trường nước hoang sơ nhất trên trái đất. 1.Tầm nhìn của chiến lược Sự đa dạng sinh học của Úc rất lành mạnh, thích ứng với biến đổi khí hậu và có giá trị trong việc đóng góp vào sự tồn tại của chúng ta. 2. Nguyên tắc cơ bản Đa dạng sinh học rất cần thiết đối với sự tồn tại của chúng ta. Đa dạng sinh học có giá trị theo đúng nghĩa của nó. Đa dạng sinh học được bảo tồn tốt nhất trong trạng thái tự nhiên của nó. Tình trạng đa dạng sinh học phản ánh tình trạng của quốc gia.Các hệ tự nhiên rất năng động, nhưng khả năng lại hữu hạn khi đáp ứng thay đổi về đa dạng sinh học của chúng.Chúng ta nên áp dụng các phương pháp phòng ngừa để bảo tồn đa dạng sinh học. Tất cả người dân Úc đều là một phần trong đa dạng sinh học và phải góp phần vào sự toàn vẹn của nó.Những nỗ lực của chúng ta nhằm bảo tồn đa dạng sinh học phải công nhận và tôn trọng văn hóa, các giá trị, đổi mới, thực tiễn và kiến thức của các dân tộc bản địa. Đa dạng sinh học không nên bị suy thoái hơn thêm bởi những hành động của thế hệ hiên tại.Cách tiếp cận hệ sinh thái nhằm bảo tồn đa dạng sinh học nên được sử dụng để tối đa hóa kết quả bảo tồn. 3. Kêu gọi hành động Đa dạng sinh học, hoặc sự đa dạng về sinh học, là sự đa dạng của tất cả các dạng sống trên trái đất; nó là các loài thực vật, động vật và vi sinh vật khác nhau; các hệ gen của chúng;các hệ sinh thái trên đất liền, sinh thái biển và nước ngọt mà chúng là một phần trong đó. Mọi người dân Úc đều phụ thuộc vào đa dạng sinh học và các dịch vụ sinh thái được cung cấp bởi môi trường tự nhiên của chúng ta. Một số người trong chúng ta phụ thuộc trực tiếp hoặc gián tiếp vào môi trường lành mạnh để sinh nhai và nhu cầu văn hóa, một số hưởng thụ cho mục đích thể thao và vui chơi giải trí, và một số tìm thấy nguồn cảm hứng nghệ thuật và tâm linh từ thiên nhiên. Chúng ta là người gìn giữ những lục địa cổ cùng với các loài động vật và thực vật độc đáo của nó mà đã tạo nên đa dạng sinh học độc đáo của nó. Các kỷ lục cho chúng ta biết rằng đa dạng sinh học của chúng tôi vẫn đang giảm. Chúng ta phải hành động khẩn cấp và quyết đoán. Mỗi người dân Úc nên đánh giá cao sự độc đáo của lục địa cổ xưa của chúng ta và sự đa dạng của môi trường tự nhiên. Bộ trưởng lãnh thổ,tiểu bang Úc chịu trách nhiệm về các nguồn tài nguyên thiên nhiên, quản lý Bộ trưởng tài nguyên thiên nhiên Hội đồng Bộ Trưởng quản lí nguồn tài nguyên thiên nhiên (NRMMC), công nhận vai trò và tầm quan trọng của tất cả các nhà quản lí đất đai và biển trong cương vị quản lý sự đa dạng sinh học. Bây giờ chúng ta cũng hiểu được cách hành động trong quá khứ, trong khi tăng trưởng kinh tế và cải thiện chất lượng sống , đã có tác động nghiêm trọng và lâu dài đối với sức khỏe của môi trường. Chúng ta cũng biết rằng áp lực từ mở rộng dân số, sự tăng cường liên tục sử dụng tài nguyên và các tác động của biến đổi khí hậu đã chỉ ra trách nhiệm hành động của các thế hệ. Hành động trong quá khứ không được thực hiện hoàn toàn trong vô minh: các bậc tiền bối đã đưa ra nhiều chiến lược giảm nhẹ mà vẫn còn có giá trị ngày hôm nay để làm giảm tác động của thế hệ hiện tại đối với môi trường. Chúng tôi học hỏi được nhiều từ những trải nghiệm và hành động của người quản lý trước đây. Chúng tôi đã học được bài học, ví dụ, về việc sử dụng lửa từ người quản lý đất bản địa, tầm quan trọng của việc dành đất công cộng như các tuyến đường chứng khoán để giúp chúng ta đối phó với biến đổi khí hậu tại nơi chúng ta đang sống, và sự cần thiết phải duy trì và quản lý đất công để bảo tồn nước, rừng, giải trí và văn hóa. Chúng tôi cần phải đảm bảo và nâng cao môi trường sống nguyên sơ quan trọng để tăng cường khả năng phục hồi hệ sinh thái. Pháp luật nhằm bảo vệ các khu vực bảo tồn tự nhiên trên đất liền và biển là một chiến lược quan trọng của tất cả các chính phủ. Hệ thống dự trữ quốc gia hiện có cung cấp cho chúng ta một nền tảng quan trọng về việc bảo tồn đa dạng sinh học và công việc riêng biệt đang được tiến hành đối với việc mở rộng các bất động dự trữ quốc gia.

Trong những năm gần đây, chúng tôi cũng biết được tầm quan trọng của việc xem xét các hoạt động quản lý tại cảnh quan lưu vực và phạm vi dẫn nước. Ví dụ, chặn nước ngầm là một thuật ngữ "đa dạng sinh học" được sử dụng trong các tài liệu trừ trường hợp "đa dạng sinh học" được sử dụng trong một tham chiếu hoặc báo giá để giữ lại độ chính xác trong một khu vực có thể ảnh hưởng đến các khu vực cách hàng trăm km. Chúng tôi cũng đã học được rằng việc duy trì hệ sinh thái lành mạnh và đa dạng sẽ hỗ trợ và tăng cường năng lực của nó trong hấp thụ và phục hồi từ căng thẳng. Chúng tôi đã biết được rằng hệ sinh thái của chúng ta rất năng động trong cả không gian và thời gian, vì vậy kế hoạch quản lý phải bao gồm nhiều hơn các khu vực nhỏ riêng biệt và khoảng thời gian ngắn hạn. Bây giờ chúng ta hòa hợp với việc mở rộng phạm vi những cân nhắc về chính sách để tránh những hậu quả tai hại có thể là kết quả của sự nỗ lực giải quyết một vấn đề biệt lập, mặc dù vẫn gây ra sai lầm. Chúng ta phải có những lựa chọn tốt hơn về chiến lược quản lý, các công cụ chính sách, thủ tục và các hoạt động nếu chúng ta bảo tồn đa dạng sinh học và duy trì sức khỏe hệ sinh thái. Mặc dù những nỗ lực, những ghi trong lịch sử của chúng tôi không được tốt. Chúng tôi tiếp tục chứng kiến những bi kịch của dân chúng (Hardin 1968) và sự chuyên chế của những nghị quyết nhỏ (Odum1982). Nhiều thứ trong môi trường tự nhiên của Úc đang trở nên ngày càng xuống cấp và bị phân mảnh và khả năng tồn tại lâu dài của họ có nguy cơ. Các mối đe dọa chính mà làm suy thoái môi trường là: - Biến đổi khí hậu ( gây ra hậu quả dưới nhiều hình thức như hạn hán kéo dài) - Các loài xâm lấn - Suy giảm, sự phân mảnh và suy thoái của môi trường sống - Sử dụng không bền vững các nguồn tài nguyên thiên nhiên - Thay đổi cho môi trường nước và lưu lượng nước - Chế độ lửa không phù hợp. Biến đổi khí hậu là một mối đe dọa có khả năng hoạt động như một sự căng thẳng đáng kể về đa dạng sinh học cũng như làm trầm trọng thêm nhiều căng thẳng hiện có như lửa và các loài xâm lấn (Steffen... Sắp xuất bản). Chúng tôi quan sát và lưu ý sau khi báo cáo xu hướng giảm đa dạng sinh học: báo cáo môi tường năm 2006 của chính phủ Úc cho thấy đa dạng sinh học đang suy giảm nghiêm trọng (Beeton, 2006.); đánh giá hiện trạng môi trường thứ hai của Úc do Tổ chức Hợp tác Kinh tế và Phát triển (OECD 2008), chỉ ra rằng bất chấp những nỗ lực nhằm cải thiện, xu hướng suy yếu của tình trạng bảo tồn một số loài vẫn tiếp tục. Tài liệu này- Chiến lược Bảo tồn đa dạng sinh học của Úc- là một cách tiếp cận mới và dài hạn để giải quyết vấn đề bảo tồn đa dạng sinh học trong một thế giới đang thay đổi nhanh chóng. Nó đưa ra định hướng quốc gia về bảo tồn đa dạng sinh học trong thập kỷ tới. Chiến lược dự thảo phác họa một tương lai trong đó mọi người dân Úc đang làm việc cùng nhau để bảo tồn đa dạng sinh học bởi vì tất cả chúng ta nhận ra rằng đa dạng sinh học quan trọng đối với sự tồn tại của chúng ta. Trong cuộc sống của chúng ta mỗi người phải cân bằng việc tiêu thụ với việc bảo tồn và nuôi dưỡng sự đa dạng sinh học. Chính phủ phải đóng một vai trò lãnh đạo quan trọng, và các cộng đồng, công nghiệp và các ngành phi chính phủ cần kết hợp để đương đầu với những thách thức. Chỉ khi cùng nhau hành động chúng ta mới có thể ngăn chặn suy giảm đa dạng sinh học. 3.1 Xây dựng dựa trên hoạt động hiện tại Tất cả các chính phủ Úc đã đầu tư đáng kể vào việc phát triển và thực hiện các chính sách và các chương trình bảo tồn đa dạng sinh học. Kể từ khi công bố Chiến lược quốc gia năm 1996 về bảo tồn Đa dạng sinh học cỉa Úc (DEST 1996), chúng tôi đã đạt được: - Gia tăng đáng kể phạm vi của hệ thống dự trữ trên đất liền và biển, kể cả những di sản thế giới - Những cải tiến về tình trạng bảo tồn của các loài và các cộng đồng đặc biệt - Hợp tác phát triển các khu bảo tồn bản địa, nơi các dân tộc bản địa quản lý đất đai của họ để bảo tồn các giá trị của nó - Xuất hiện của các khu bảo tồn tư nhân do các tổ chức phi chính phủ quản lí - Phát triển và thực hiện kế hoạch quản lý nghề cá bền vững cho tất cả các nghề cá lớn của Úc - Tăng cường yêu cầu và kết quả cho việc bảo tồn và quản lý rừng bền vững thông qua các hiệp định khu vực rừng - Pháp chế của chính phủ để bảo tồn thực vật bản địa có nguồn gốc từ các khu đất trống - Làm rõ quyền lấy nước, và công nhận chính thức về quyền phân bổ dòng chảy môi trường (tức là lượng nước cần thiết để giữ cho nguồn nước lưu lành mạnh) - Kết hợp các mục tiêu đa dạng sinh học ở tất cả 56 khu vực quản lý tài nguyên thiên nhiên trên toàn quốc - Phát triển các thị trường mới để bảo vệ môi trường sống tự nhiên trên đất tư - Nỗ lực nhằm giảm phát thải khí nhà kính và làm giảm các tác động tiêu cực của sự phát triển kinh tế - Tăng cường bảo vệ đa dạng sinh học của Great Barrier Reef-mạng quy hoạch được giới thiệu vào năm 2004 bao gồm mạng lưới khu vực vô tận lớn nhất thế giớ (hơn 117 000 km vuông), trong đó bảo vệ đại diện của tất cả 70 vùng sinh học xác định, cộng với nhiều người khác các biện pháp không gian và thời gian để tăng cường bảo vệ đa dạng sinh học. Phản ứng với bảo tồn đa dạng sinh học đang phát triển phức tạp hơn và những gì chúng ta đã học được sẽ cung cấp các cách tiếp cận hiện nay. Chúng tôi đang ngày càng nhấn mạnh vào hoạt động ở quy mô thích hợp, pha trộn đúng đắn quyền quản lý trong và ngoài khu vực được bảo vệ, sử dụng một loạt các cơ chế lập pháp và khuyến khích, và phát triển các quy trình quản lý và hệ thống nhằm thúc đẩy việc sử dụng bền vững các nguồn tài nguyên sinh học. Bây giờ chúng ta phải nâng cao sự hiểu biết của chúng ta về khả năng phục hồi hệ sinh thái và quản lý cho điều này trong một môi trường bị áp lực bởi các hậu quả của hoạt động của con người, bao gồm cả sự thay đổi khí hậu. 3.2 Kết hợp các hành động ngắn hạn và dài hạn Chúng ta có thể bắt đầu bằng cách xác định và lấp đầy các lỗ hổng kiến thức của chúng ta về cách các hệ sinh thái tự nhiên ứng phó với áp lực và những thay đổi và làm thế nào để tăng cường khả năng phục hồi của chúng, trong khi xây dựng nhận thức cộng đồng rộng lớn hơn như thế nào và tại sao việc bảo tồn đa dạng sinh học là rất quan trọng cho tương lai của Australia. Với vai trò của các cá nhân và tập thể, chúng ta cũng cần phải thực hiện những thay đổi lâu dài về cách ứng xử để bảo tồn tốt hơn các môi trường tự nhiên của chúng ta và đảm bảo rằng các dịch vụ hệ sinh thái tiếp tục đáp ứng các nhu cầu của xã hội. III. Định hướng 1. Thực hiện những thay đổi lâu dài Chúng ta cần phải tập trung vào việc đảm bảo những thay đổi lâu dài để duy trì tính toàn vẹn của hệ thống tự nhiên của Úc trong thời gian dài. Trung tâm của chiến lược này là sáu 'ưu tiên cho sự thay đổi ", đó là: 1. Phục hồi hệ sinh thái nhằm đảm bảo môi trường tự nhiên của chúng ta có thể giữ lại các giá trị đa dạng sinh học và các chức năng sinh thái quan trọng khi đối mặt với áp lực ngày càng tăng, trong đó có biến đổi khí hậu. 2. Lấy đa dạng sinh học làm chủ đạo, bảo đảm mọi người dân Úc hiểu cuộc sống và hành động của họ ảnh hưởng đến đa dạng sinh học như thế nào, đa dạng sinh học đã hỗ trợ họ ra sao. 3. Kiến thức cho mọi thứ - nâng cao, chia sẻ và sử dụng kiến thức của chúng ta về đa dạng sinh học. 4. thu thập kết quả- cải thiện việc cung cấp các sáng kiến bảo tồn. 5. Sự tham gia của các dân tộc bản địa-công nhận mối quan hệ đặc biệt của các dân tộc bản địa với môi trường tự nhiên của Úc, ý nghĩa văn hóa của mối quan hệ đó và tầm quan trọng liên tục của nó để bảo tồn đa dạng sinh học của Australia. 6. Đo lường sự thành công- tính toán và báo cáo quá trình thực hiện và hiệu quả của chiến lược và có trách nhiệm đáp ứng các mục tiêu chúng ta đặt ra. Mỗi ưu tiên cho sự thay đổi có liên quan đến mục tiêu, hành động và kết quả. Các hoạt động chỉ dẫn sự phát triển của các hướng tiếp cận việc bảo tồn đa dạng sinh học ở cấp quốc gia, tiểu bang, lãnh thổ và các cấp chính quyền địa phương. Cách tiếp cận này sẽ bao gồm các quy định và các công cụ quy hoạch, kế hoạch quản lý tài nguyên thiên nhiên trong khu vực, chiến lược phát triển bền vững ngành công nghiệp, luật lệ và các tiêu chuẩn quản lí, và các kế hoạch hợp tác của các doanh nghiệp tư nhân, các tổ chức phi chính phủ và các nhóm cộng đồng. Kết quả là những thứ bề mặt như mong đợi về việc thực hiện thành công các hoạt động. Những hành động đó sẽ giúp mọi người dân Úc đáp ứng tầm nhìn của chiến lược này: một tương lai trong đó đa dạng sinh học tại Úc là lành mạnh, thích ứng với biến đổi khí hậu và được đánh giá cao vì những đóng góp thiết yếu đối với sự tồn tại của chúng ta. 2. Ưu tiên những hành động ngắn hạn Trong tổng số, chiến lược chứa 20 mục tiêu và 61 hành động. Tất cả những hành động rất quan trọng nhưng những điều được liệt kê trong Bảng 1.1 là những ưu tiên hàng đầu cho việc thực hiện trong hai năm đầu tiên. Bảng 1.1 Những hành động ưu tiên trong 2 năm đầu của chiến lược

Những hành động ngắn hạn lãnh đạo/hợp tác

Ưu tiên cho sự thay đổi thứ nhất: Xây dựng khả năng phục hồi hệ sinh thái

Hành động 1: Lập và thực hiện kế hoạch cho việc bảo tồn đa dạng sinh học ở mọi cấp độ (địa phương, khu vực, nhà nước và lục địa) mà duy trì sức khỏe hệ sinh thái và bảo vệ các loài bị đe dọa và nguy cơ tuyệt chủng.
Hành động 2: Thiết lập các mối liên kết bảo tồn nhằm cung cấp kết nối giữa các miền sinh học, bao gồm cả ở quy mô lục địa. Quan hệ đối tác giữa các chính phủ, cộng đồng và các khu vực tư nhân.

Hành động 3: Thiết lập một khuôn khổ quốc gia về bảo tồn dự trữ Quan hệ đối tác giữa các chính phủ, cộng đồng và các khu vực tư nhân.

Ưu tiên cho sự thay đổi thứ 2: Lấy đa dạng sinh học làm chủ đạo

Hành động 1: Dạy cho tất cả các trẻ em trường tiểu học về đa dạng sinh học và lợi ích của nó đến an sinh của họ và thế giới. Chính phủ tiểu bang và vũng lãnh thổ

Hành động 2: Thực hiện một chiến dịch quốc gia liên tục mà chứng tỏ tầm quan trọng của đa dạng sinh học trong sự phát triển bền vững của các cộng đồng và chất lượng cuộc sống của chúng ta.
Chính phủ Úc và các khu vực cộng đồng Hành động 3: Ensure arrangements for emerging markets for carbon and water take account of biodiversity risks and benefits. Đảm bảo sự sắp xếp cho các thị trường về carbon và nước có những rủi ro và lợi ích đối với đa dạng sinh học Tất cả các chính phủ và khu vực tư nhân.

Ưu tiên cho thay đổi thứ 3: Kiến thức cho mọi người

Hành động 1: Đánh giá nhu cầu kiến thức, xác định khoảng cách và đưa ra những ưu tiên ở cấp quốc gia, nhà nước và khu vực.

Ưu tiên cho thay đổi thứ 4: thu nhận kết quả

Hành động 2: Xem xét và cải cách pháp luật để cải thiện kết quả bảo tồn đa dạng sinh học trên tất cả các lĩnh vực.

Ưu tiên cho thay đổi thứ 5: Các dân tộc bản địa đều phải tham gia

Hành động: Bất cứ nơi nào có thể và thích hợp, công nhận các kiến thức bản địa truyền thống và khiến thức chuyên môn quản lý môi trường, và áp dụng hoặc mở rộng việc quản lý vấn đề bảo tồn đa dạng sinh học và người dân bản xứ.

Ưu tiên cho thay đổi thứ 6: đo lường sự thành công

Hành động: Xây dựng các cơ sở đường gốc, bao gồm chỉ số quan trọng, để đánh giá tình trạng đa dạng sinh học và xu hướng theo thời gian. Tất cả các chính phủ và cộng đồng khoa học Hành động: Thực hiện và duy trì một tập hợp đại diện quốc gia về giao thức kiểm soát lâu dài Quan hệ đối tác giữa các chính phủ cộng đồng và các khu vực tư nhân Hành động: Kết hợp các dịch vụ đa dạng sinh học và hệ sinh thái vào tài khoản quốc gia và báo cáo đoàn thể. Chính phủ Úc

Chiến lược này nhằm mục đích thay đổi cách chúng ta làm kinh doanh để chúng ta có thể ứng phó bằng một cách có mục đích và có sự phối hợp với các thách thức hiện tại và tương lai nghiêm trọng mà sự đa dạng sinh học của Australia đang phải đối mặt. Nó cung cấp đầy đủ tính linh hoạt cho nhiều quyết định thực hiện được thực thi tại các hệ sinh thái địa phương, cảnh quan hay phạm vi cảnh biển mà chủ đất, các nhà quản lý môi trường và các nhà khoa học phải nắm bắt tốt nhất của nhiều tương tác giữa các thành phần của đa dạng sinh học và các mối đe dọa bên ngoài. Đó là các tác động tích lũy của nhiều quyết định của địa phương và khu vực mà sẽ xác định xem liệu sự suy giảm đa dạng sinh học của Úc có được chặn đứng và đảo ngược. Như vậy chiến lược là một lộ trình để hướng dẫn hành động bởi tất cả các cấp chính quyền, cộng đồng, các dân tộc bản địa và khu vực tư nhân để bảo tồn đa dạng sinh học 3. Thực hiện Tất cả các chính phủ Úc đã hợp tác để phát triển các dự thảo chiến lược này, trong cuộc tham khảo ý kiến với các đại diện của cộng đồng và các ngành công nghiệp. Tất cả các chính phủ Úc sẽ chia sẻ trách nhiệm nhằmđạt được mục tiêu và hành động của mình. Đối với các chiến lược để thành công, các cộng đồng, các chính phủ, các dân tộc thiểu số và các doanh nghiệp phải đồng ý chia sẻ trách nhiệm và làm việc cùng nhau để thực hiện nó. Khuôn khổ lâu dài của chiến lược: - Đưa ra định hướng bảo tồn quốc gia - Xác định các hoạt động và năng lực cần thiết để bảo tồn đa dạng sinh học của chúng tôi - Làm cho rõ ràng rằng tất cả người dân Úc có một vai trò tích cực trong việc bảo vệ đa dạng sinh học. Nhiều hành động cấp thiết nhằm đáp ứng các mục tiêu của chiến lược sẽ được thực hiện thông qua các chiến lược và kế hoạch hành động ở cấp quốc gia, tiểu bang, lãnh thổ và các cấp chính quyền địa phương. Một danh sách các khuôn khổ tiểu bang và lãnh thổ, luật pháp và chính sách là tại Phụ lục 4. Các hành động cần thiết sẽ được xác định bởi vị trí và trong bối cảnh của vấn đề quản lý và nhu cầu tài nguyên thiên nhiên. Tuy nhiên, bằng chứng từ kinh nghiệm đi trước cho chúng ta biết rằng trong số những hành động chúng đó chúng ta sẽ cần phải: - Đảm bảo và nâng cao môi trường sống nguyên sinh quan trọng để tăng cường khả năng phục hồi hệ sinh thái -Phục hồi chức năng sinh thái cho các cảnh quan bị suy thoái nghiêm trọng thông qua các thực hành bền vững mà quản lý tài nguyên đất và nước. -Tăng độ che phủ của thảm thực vật bản địa bất cứ nơi nào khả thi để tăng cường liên kết sinh thái trên những vùng bị phân mảnh theo thời gian - Xây dựng kiến thức và năng lực địa phương cho sự quản lý lâu dài môi trường của chúng ta - Bảo vệ các loài và các cộng đồng sinh thái bị nguy cấp nhất. Khung thời gian Báo cáo môi trường năm 2006 của nhà nước Úc ghi nhận rằng áp lực đối với đa dạng sinh học trên cạn của Úc đã và đang diễn ra trong thời gian dài, và hành động khắc phục hậu quả sẽ mất nhiều thập kỷ để tạo sự khác biệt. Tầm nhìn chiến lược này phải đủ dài để cho phép và khuyến khích các kế hoạch sự đầu tư dài hạn, và xem xét và ghi nhận các kết quả của những nỗ lực bảo tồn. Chiến lược này đã được thiết kế với tầm nhìn dài hạn. Tuy nhiên, một khoảng thời gian trung hạn là 10 năm đối với các chiến lược riêng và những mục tiêu ngắn hạn, có thể đo lường sẽ đảm bảo chúng ta bắt đầu giải quyết vấn đề ngay lập tức. Chúng ta cần phải cam kết hành động theo các kế hoạch hành động ngắn hạn và có thể đo lường (phần 1.2.2) trong hai năm đầu tiên của chiến lược. Giám sát tiến độ Đối với các chiến lược nhằm tạo một sự khác biệt thực sự, tiến độ cần phải được theo dõi thông qua giám sát thường xuyên, và những thay đổi được thực hiện khi có bằng chứng cho thấy cách tiếp cận hiện nay là không hiệu quả. Các yếu tố của chiến lược và cách thức mà họ đang thực hiện cần phải được theo dõi một cách thích nghi và linh hoạt, do đó chiến lược có thể được điều chỉnh để đáp ứng thông tin hoặc những ưu tiên đang thay đổi này. - Các NRMMC sẽ giám sát việc thực hiện các chiến lược và chính thức xem xét nó năm năm một lần với sự cố vấn của một ủy ban độc lập. - Tất cả khu vực pháp lý hằng năm sẽ báo cáo cho NRMMC về hành động mà họ đã thực hiện để thực thi chiến lược. - NRMMC có thể, đang trong quá trình xem trong việc giai đoạn đầu thực hiện chiến lược, yêu cầu đánh giá độc lập tạm thời để xác định và giải quyết bất kỳ chướng ngại vật nào. - Báo cáo thường niên hợp nhất sẽ được công bố, như vậy toàn bộ cộng đồng có thể theo dõi tiến trình quốc gia của chúng tôi. Báo cáo liên tục này sẽ được quản lý tập trung bởi Chính phủ Úc thay mặt NRMMC. - Hiệu quả của chiến lược trong việc thay đổi cách cộng đồng, ngành công nghiệp và chính phủ hiểu và giải quyết vấn đề bảo tồn đa dạng sinh học. Mặc dù việc tập trung vào định hướng và hành động từ ngắn hạn đến trung hạn của chiến lược rất quan trọng, chính những tác động lâu dài của nó đến bảo tồn đa dạng sinh học của Úc cuối cùng sẽ quyết định hiệu quả của nó. Vì vậy, việc thực hiện các chiến lược sẽ bao gồm sự phát triển của một khung giám sát và đánh giá dài hạn và sự kết hợp các hành động có liên quan vào hệ thống được thiết lập hiện có. Các thông tin thu được từ khung giám sát dài hạn này sẽ được sử dụng để theo dõi các xu hướng trong tình trạng và mức độ đa dạng sinh học của Úc và thông báo đánh giá tương lai của chiến lược. Để đảm bảo rằng các hành động ưu tiên cao được triển khai, báo cáo hàng năm sẽ tập trung vào 'ưu tiên hành động ngắn hạn'. Tuy nhiên, tất cả các hành động này đều quan trọng, các đánh giá trung và cuối hạn cuối cùng sẽ đánh giá hiệu quả tổng thể của chiến lược và cho phép các cộng đồng xem xét và trả lời các ý kiến.

IV.Tổng quan
1. Các đánh giá trước đó
Chiến lược bảo tồn đa dạng sinh học-đầu tiên của Úc- Chiến lược quốc gia nhằm Bảo tồn đa dạng sinh học của Úc (DEST 1996) –được phát triển bởi hội đồng bảo tồn và môi trường Úc và New Zealand (ANZECC), và được xác nhận bởi Hội đồng Chính phủ Úc. Tài liệu hiện tại này- Chiến lược Bảo tồn đa dạng sinh học của Úc Chiến dựa trên chiến lược 1996 (xemPhụ lục 2), các cam kết quốc tế, bao gồm Công ước Liên Hợp Quốc về
Đa dạng sinh học, và các chính sách về lãnh thổ quốc gia, nhà nước được phát triển kể từ đó.
Kể từ khi phê duyệt chiến lược ban đầu của Australia vào năm 1996 (DEST 1996), tất cả các chính phủ đã phân bổ nguồn lực quan trọng để bảo tồn đa dạng sinh học. Đã có nhiều thành tựu nhưng sự suy giảm đa dạng sinh học vẫn tiếp tục chứng tỏ rằng cần có nhiều hành động hơn
Việc xây dựng dựa trên các hoạt động đã thành công trong quá khứ là có lý nhưng nó cũng quan trọng khi chúng ta nhận ra những thứ đã không còn hoạt động và những thách thức mà chúng ta sẽ phải đối mặt trong tương lai. Các cách tiếp cận ban đầu của chiến lược năm 1996 vẫn còn quan trọng mà đã được tái-diễn để đối mặt với những thách thức lớn của ngày hôm nay. Phụ lục 5 thảo luận về các phương pháp tiếp cận đang thay đổi để đưa ra quyết định cho bảo tồn đa dạng sinh học.
2. Đa dạng sinh học
Đa dạng sinh học là sự đa dạng của tất cả các dạng sống trên trái đất; nó là sự khác nhau thực vật, động vật và vi sinh vật; gen của họ; và trên đất liền, biển và các hệ sinh thái nước ngọt mà chúng là một phần trong đó.
Đa dạng sinh học tồn tại ở ba cấp độ chính:
- Sự đa dạng di truyền-các loại thông tin di truyền được chứa trong tất cả các sinh vật sống và thay đổi bên trong và giữa các quần thể sinh vật chiếm loài đơn lẻ hoặc nhóm rộng hơn
- Đa dạng loài, đa dạng các loài trên trái đất
- Hệ sinh thái đa dạng, sự đa dạng của môi trường sống trên trái đất, hệ sinh thái và các quá trình sinh thái.
Về mục đích của chiến lược này, bảo tồn là một thuật ngữ bao quát có nghĩa là việc bảo vệ, bảo trì, quản lý, sử dụng bền vững và sự phục hồi môi trường tự nhiên.
Sử dụng bền vững là việc sử dụng các thành phần của đa dạng sinh học theo hướng và tốc độ không dẫn đến sự suy giảm dài hạn đa dạng sinh học, do đó duy trì tiềm năng nhằm đáp ứng nhu cầu và nguyện vọng của các thế hệ hiện tại và tương lai.
3. Các vấn đề của đa dạng sinh học
Hệ sinh thái lành mạnh hỗ trợ sự sống trên trái đất và rất quan trọng đối với phúc lợi của các thế hệ hiện tại và tương lai. Dịch vụ hệ sinh thái cung cấp các lợi ích duy trì sự sống và duy trì các điều kiện cho sự sống trên trái đất. Cây xanh tạo ra O2 và loại bỏ CO2 từ không khí; vi khuẩn và nấm phân hủy thành các chất hữu cơ trong đất; thực vật làm sạch và lọc nước, bẫy trầm tích và tái chế chất dinh dưỡng. Duy trì sự đa dạng của các loài động vật, thực vật và vi sinh vật là trung tâm của một hệ sinh thái lành mạnh.
Đa dạng sinh học hỗ trợ nền kinh tế và văn hóa. Nó là cơ sở của các ngành sản xuất chính, như nông nghiệp, lâm nghiệp và thủy sản, cung cấp các dịch vụ cho các ngành công nghiệp, ví dụ bằng cách thụ phấn cho cây trồng, góp phần làm giàu dinh dưỡng và tái chế đất. Đa dạng sinh học cũng là cơ sở của việc tạo ra nhiều dịch vụ nhân văn quan trọng khác như các loại thuốc, và là nền tảng cho nền văn hóa của các dân tộc bản địa.
Công viên, khu vực hoang dã và không gian mở cung cấp danh lam thắng cảnh yên bình để thư giãn và tập thể dục, và cung cấp một địa điểm cho các cuộc hội họp cộng đồng. Các hệ thống tự nhiên là các phòng thí nghiệm để nghiên cứu khoa học và là cơ sở cho các hoạt động giải trí như câu cá, chèo thuyền, lặn, cắm trại và đi bộ đường dài. Những lợi ích kinh tế và xã hội của đa dạng sinh học là rất lớn: ví dụ, các ngành công nghiệp đánh bắt cá giải trí ở Úc là trị giá khoảng 29 tỉ đôla mỗi năm. Tương tự như vậy, các công viên quốc gia là tài sản du lịch lớn nhất của Úc: hơn 40% trong tổng số lượt thăm của khách quốc tế gồm một chuyến đi đến công viên quốc gia (Griffin và Vacaflores 2004).
4. Đa dạng sinh học của Úc
Australia là nơi sinh sống của 600 000 đến 700 000 loài, nhiều loài trong số đó được không thể tìm thấy ở nơi nào khác trên thế giới. Khoảng 84% các loài thực vật, 83% các loài động vật có vú, và 45% các loài chim chỉ được tìm thấy ở Úc (DEWHA 2008).
Úc là một trong những quốc gia đa dạng sinh học nhất trên thế giới. Chúng tôi có 6,7% các loài thực vật có mạch của thế giới, 7,0% các loài động vật có vú trên thế giới, 8,4% các loài chim trên thế giới, 3,8% các loài động vật lưỡng cư trên thế giới và 17,0% các loài sinh vật biển và cá nước ngọt của thế giới. Nhiều động, thực vật là các loài đặc hữu của Australia (không thể tìm thấy ở nơi nào khác trên trái đất).
Chỉ có khoảng 25% các loài đã được coi là chính thức. Những kiến ​​thức về các loài khác nhau và các hệ sinh thái luôn biến đổi tùy theo sự quan tâm của chúng ta.
Các loài chúng ta biết rõ nhất rất rộng lớn và lôi cuốn, hoặc có tầm quan trọng kinh tế định lượng, lợi ích công cộng hoặc lợi ích phân loại. Động vật có vú, chim và một số nhóm thực vật dẫn đầu danh sách.
Các loài chúng ta biết ít hơn bao gồm thực vật và động vật nhỏ, gặp khó khăn khi thu thập hoặc xác định, đã được tìm thấy trong khu vực không thể tiếp cận (như môi trường biển), hoặc thiếu sự quan tâm kinh tế công cộng(Groomsbridge và Jenkins 2002; Chapman 2005). Ví dụ, chúng ta có khoảng 15% các loài kiến ​​trên thế giới. Kiến thực hiện các chức năng sinh thái quan trọng như thụ phấn, sục khí đất, tái chế chất dinh dưỡng và thấm nước (Bảo tàng Australia 2003). Tuy nhiên, chỉ có khoảng một phần tư đến một nửa tổng số loài kiến ​​ở Úc đã được công nhận chính thức. Đối với các loài nấm của Úc, một nhóm chất dinh dưỡng quan trọng cho tái chế, con số này được cho là ít hơn 10% (Raupach et al. 2007).
Phụ lục 7 cho thấy những bức ảnh về đa dạng sinh học của Ô-xtray-lia trên một loạt các Hệ sinh thái Úc.
5. Người dân bản địa và đa dạng sinh học của Úc
Người Úc bản địa nói riêng có một mối liên hệ văn hóa, tinh thần, xã hội và kinh tế phức tạp với đa dạng sinh học, thông qua mối quan hệ của họ với vùng đất và nước truyền thống của họ.
Là một quốc gia Ô-xtray-lia công nhận vai trò quan trọng và lịch sử lâu dài mà dân tộc bản địa đã có, và tiếp tục có, trong việc quản lý cảnh quan và cảnh biển của Ô-xtray-lia. Người dân bản địa đã phát triển một kiến ​​thức đặc biệt về đa dạng sinh học của Úc và họ
có một sự quan tâm đặc biệt trong việc bảo tồn và sử dụng bền vững các loài bản địa và môi trường. Việc duy trì đa dạng sinh học trên vùng đất và vùng biển trên mà người bản địa sở hữu, hoặc nơi họ quan tâm, là nền tảng của hạnh phúc, bản sắc, di sản văn hóa và kinh tế của các cộng đồng bản địa. Phụ lục 8 thảo luận chi tiết hơn về mối quan hệ của các dân tộc bản địa với đa dạng sinh học.
6. Thực hiện những thay đổi lâu dài
Hệ thống tự nhiên phải được có khả năng phục hồi nếu chúng phải thích ứng với áp lực môi trường. Chúng cần phải có khả năng giữ lại các chức năng sinh thái khi đối mặt với áp lực phức tạp và khó lường. Cơ hội tốt nhất nằm trong chính nó để đảm bảo rằng các hệ thống tự nhiên được bảo vệ, phục hồi và kết nối, và những nguyên nhân chính gây suy giảm đa dạng sinh học (Phụ lục 9) cần được giải quyết. Để đạt được điều này, hợp tác hơn nữa là cần thiết trong:
- Chính quyền các cấp
- Các khu vực tư nhân
- Các lĩnh vực khoa học và công nghệ
- Các cộng đồng nông thôn, đô thị và dân bản địa.
Chúng ta cũng phải sáng tạo trong cách chúng ta giải quyết các nguyên nhân gây suy giảm đa dạng sinh học và các mối đe dọa đang nổi lên như biến đổi khí hậu (Phụ lục 9). Chúng ta phải linh hoạt trong cách đưa ra các sáng kiến ​​bảo tồn. Chúng tôi cần các hệ thống kế toán tốt hơn mà quan tâm đến toàn bộ giá trị đa dạng sinh học và những đóng góp của nó cho hạnh phúc và sự thịnh vượng kinh tế. Kiến thức lớn hơn sẽ giúp chúng ta có những lựa chọn tốt nhất về đích đến mà chúng ta nỗ lực hướng đến , và về cả phạm vi địa lý. Những nỗ lực của chúng ta cũng phải được tích hợp qua thời kì đương nhiệm và phạm vi quyền hạn.
Chúng tôi cần phải kết nối mọi người với thiên nhiên để họ hiểu được giá trị và tầm quan trọng của đa dạng sinh học và có thể tham gia tích cực trong việc bảo tồn nó. Chúng ta cũng có nghĩa vụ giúp cho các dân tộc bản địa tham gia vào mọi khía cạnh của việc bảo tồn đa dạng sinh học, và tôn trọng mối quan hệ tinh thần và văn hóa sâu sắc của mình với phong cảnh và cảnh biển.
7. Tổng quan về các ưu tiên cho sự thay đổi
Chiến lược Bảo tồn Đa dạng sinh học của Úc được dựa trên sáu ưu tiên cho sự thay đổi, mỗi trong số đó được đi kèm với các mục tiêu và hành động cụ thể.
Sáu ưu tiên phản ánh các yếu tố cần thiết của bảo tồn đa dạng sinh học mà chúng ta phải giải quyết một cách tập thể và khẩn cấp để đạt được tầm nhìn và mục tiêu của Chiến lược. Bảo tồn đa dạng sinh học của chúng ta một cách hiệu quả, chúng ta phải thực hiện thay đổi xã hội cơ bản trong mỗi sáu ưu tiên.

Nguồn: environment.gov.au

vanhoa.gov.vn

Chia sẻ:

Bài viết khác

Úc: Chiến lược bảo tồn di sản tự nhiên

Úc: Chiến lược bảo tồn di sản tự nhiên

  • 09/06/2015 00:00
  • 729

Chiến lược bảo tồn di sản tự nhiên của Úc là một cách tiếp cận mới và đưa ra định hướng quốc gia để giải quyết các vấn đề bảo tồn đa dạng sinh học trong một thế giới đang thay đổi trong thập kỷ tới. I. Giới thiệu Di sản tự nhiên đề cập đến sự tổng hợp các yếu tố trong đa dạng sinh học, bao gồm hệ thực vật,động vật và các dạng hệ sinh thái, cùng với sự liên kết các cấu trúc địa chất và các sự hình thành (đa dạng địa học).